marque

*** Chào mừng bạn đang ghé thăm trang web An Phong An Bình***

Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

Như một lời cám ơn


 Có một lần tôi đã đọc nhật ký của Mẹ tôi 
" Từ thuở nào xa xôi mông manh
 Mây trời chưa trắng, biển chưa xanh
Tinh vân còn quyện trong lòng gió
Em đã mơ rồi... bóng dáng anh ... "  ( Thơ dì Mai Thanh )
ÔI.. tình yêu như bắt nguồn từ muôn kiếp trước
Đễ kiếp nầy còn gắn bó đời nhau
Những lá thư từ vùng trời Cần đước
Mang hơi thở của đồng chua , nước mặn
Cùng tiếng cóc nhái ểnh ương
Những đêm mưa xa nhà...nhớ về em
Những lá thư từ đất Vĩnh long
Mang tình phù sa của sông Tiền sông Hậu
Nuôi tình yêu lớn dần
Đất nước nổi trôi
Cuộc tình trôi theo vận nước
Xứ lạ, quê người dắt diù nhau
Giả từ phấn trắng, bảng đen
Sân trường lớp học
Bắt đầu lại từ số không
Chắt chiu..dành dụm
Nuôi dạy các con và xây dựng lại cuộc đời
Xuân hạ thu đông
Đất quê người
Mang tình quê mẹ
Các con trưởng thành
Tóc Ba Mẹ cũng bạc màu thời gian.....
Cám ơn Ba
Cám ơn Mẹ
Tiếng nói đơn sơ...nhưng mang cả lòng thành.

Nguyễn Bảo Trân  (October 14, 2013)