Vạt nắng cuối thu rưng rưng. Bản tình ca cuối mùa
thu gợi thương gợi nhớ. Cho dài nỗi nhớ mơ hồ. Theo từng hoa
tuyết đầu mùa… bay… buồn. Dòng thời gian...một giấc mơ. Bể dâu chìm nổi. Tôi đứng
nơi nầy mơ về quê nhà. Dấu xưa mờ nhân ảnh. Qua màn tuyết. Đưa tay mong giữ thời
gian lại. Trong cõi mù sương còn ai ngóng trông. Tôi bỏ quên nụ cười theo ngọn gió cuối thu. Chiếc lá bay,
mang giấc mộng tôi đi mất. Tiếng ai hát buổi chiều tàn thu, bạc mái đầu, bùi
ngùi. Tình yêu đầu…trong đôi mắt mỏi. Ngạt ngào hương hồi ức
mênh mông. Hàng cây trơ cành bở ngỡ nhìn chiếc lá, nằm lặng im
trên nền tuyết tinh anh. Quay đầu nhìn lại, tìm trong đống ký ức chập chờn từng
cái cũ cái mới, nhập nhằng, chồng chất, cõi nhớ quên. Trong cô đơn
tôi thầm gọi tiếng Mẹ. Vòng tay nào, ánh mắt nào, ru tôi trong chiều nay. Ru
tôi trong suốt khoảng đời lưu lạc. Ngày ấu thơ mở khép trong hồn. Ơi cơn mê của tôi! Thời gian tan như tuyết. Cả một
trời giá lạnh vào đông.
Trầm Hương Ptt
Trầm Hương Ptt