marque

*** Chào mừng bạn đang ghé thăm trang web An Phong An Bình***

Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

Nhớ Sài Gòn


                              



Nguyễn Thế Vinh
 
PK LHP 1971 – 1978


Hổm rày nói chuyện với thằng bạn …Tao nhớ Sài gòn quá mày ơi …mà thiệt, tôi nhớ Sài Gòn quá đổi …

Nhớ Sài Gòn, tôi nhớ cái xóm nghèo của tôi, xóm lao động dọc con kênh Nhiêu Lộc, đường Trương Minh Giảng. Tôi nhớ những con hẻm cong quẹo từ đường cái vào tới nhà. Tôi nhớ cây mận nhà bác Hai Thuế nhô ra gần nửa hẻm, nhớ những cây Ngoc ̣ Lan, Bạch Mai ba tôi trồng trước hiên nhà, nhớ con kênh đen ngòm những chiều nước lớn từng đám lục bình dập dềnh trôi nổi mông mênh …

Nhớ Sài Gòn, tôi nhớ những chiều mưa, tôi ngồi bó gối trước hiên nhà, lặng nhìn những bọt bong bóng tí tách vỡ tan, nghe giọng ru con của bà mẹ trẻ nhà hàng xóm sao não nuột …"Trời mưa bong bóng phập phồng, mẹ đi lấy chồng con ở với ai"…

Nhớ Sài gòn, tôi nhớ con hẻm vắng những sớm tinh mơ, cây Trạng Nguyên nhà thím Ba từ từ đổi màu đỏ thẫm trông thật đáng yêu. Tôi nhớ những đêm trăng sáng, khoảng trời nhỏ bé trong xóm tôi như thênh thang hơn, và bầu trời kia như cao hơn, cao hơn …

Nhớ Sài gòn, tôi nhớ con đường rợp lá, hai hàng cây cao, và những tàng cây như quyện vào nhau, để tôi thong thả đạp xe chậm rãi giữa vòm cây xanh mát ...Đường Bà Huyện Thanh Quan, Đường Đoàn thị Điểm, Đường Trần Quý Cáp …sao tôi yêu, sao tôi nhớ những con đường này quá …..Đường đến trường đi học của tôi đó …..Đường của tuổi thơ đẹp đẽ của tôi …

Nhớ Sài Gòn, tôi nhớ những quá cà phê cóc gần nhà ,quán ở Hồ Xuân Hương, quán ở Yên Đổ gần tu viện Mai Khôi, quán cô Tư Lý Thái Tổ …nơi tôi vẫn gặp gở bạn bè bên ly cà phê đen và những điếu thuốc lẻ vào cuối tuần …

Nhớ Sài Gòn …tôi nhớ tới đường đến trường Y, đường đến bệnh viện Chợ Rẫy, Bình Dân, mỗi ngày tôi vẫn đón đưa Hồng đi học, đi thực tập …Tôi nhớ những đêm trắng trực phòng mổ ở Hùng Vương, Nhi Đồng …nhớ những tách cà phê vợt nóng hổi, uống tỉnh cả người sau những ca gây mê khó khăn mà dì Tám thương yêu đưa cho …"Uống đi thằng nhỏ … dì Tám mới pha đó con …..Còn thuốc hút hông, Tám mua cho con?

Nhớ Sài Gòn, tôi chả nhớ gì lắm chợ Bến Thành, Tự Do hay Lê Lợi ….đơn giản là hồi còn bên nhà chẳng mấy khi ra tới đó. Sài Gòn của tôi, thế giới của tôi thu gọn vào những sinh hoạt, đi học đi làm mỗi ngày …"Khi tôi ở đất là nơi tôi ở. Khi tôi đi,đất bổng hoá tâm hồn"
Misa đi Việt Nam thăm ông bà ngoại về, chụp hình khoe cha …Tôi hớn hở hỏi con…Con ra Tao Đàn hả con ….ráng so sánh lại với những hình ảnh trong ký ức những ngày xưa họp bạn Hướng Đạo ở đó ….con ghé trường cha hả con …con ghé Thư Viện Quốc Gia hả con …..Misa thương cảm ôm vai, nắm tay cha ….Cha à... Sài gòn của cha không còn nữa đâu. Cha xa Sài gòn quá lâu rồi, giờ nhiều thay đổi lắm, đông đúc ồn ào lắm cha …chả còn những con đường rợp lá cha vẫn kể cho con nghe đâu cha …Hãy cất Sài gòn vào nỗi nhớ của cha đi thôi ...tội cha con.
Tôi vẫn để yên tay mình trong tay con gái, mông lung nhìn ra vườn, nhè nhẹ thở ra, mà nghe như những giọt nước mắt lặng lẽ rơi ngược trong lòng …Sài gòn …
Nguyễn Thế Vinh