GS Nguyễn Vĩnh Thượng
Thời
gian luôn di chuyển về phía trước. Kể từ khi chúng ta được sanh ra đời cho tới
bây giờ, mỗi một giây phút trôi qua là chúng ta đến gần hơn chỗ cuối cùng của
cuộc đời, đến gần cái chết hơn. Đây là điều bình thường ở trong vũ trụ. Kể từ lúc
tôi bước vào tuổi 70 đến nay, sức khỏe tôi bị giảm dần, và tôi thường xuyên nhận
được tin tức từ bạn bè: có người bị bịnh này, người bị bịnh kia , có nhiều bạn
vô nhà dưỡng lão, và nhận được những tin buồn: bạn bè, người thân lần lượt “ra đi” không như thời còn trẻ tôi thường
nhận được những thiệp cưới thường xuyên từ bạn bè. Một phần rất lớn của cuộc đời
tôi đã đi qua, phần còn lại thì không còn bao nhiêu so sánh với quãng đời đã đi
qua. Do đó, “sanh và tử” là một vấn đề rất quan trọng trong một
đời người. Các tư tưởng triết học, đạo học, các tôn giáo: Ấn độ giáo, Phật giáo,
Hồi giáo, Cơ đốc giáo, Do thái giáo, và ngay cả người vô thần (atheist) cũng đều
đã chia sẽ quan niệm của mình về vấn đề sống và chết trong cuộc đời của con người.
Trong phạm vi của bài viết này, tôi cố gắng tìm hiểu vấn đề sanh và tử theo
quan niệm của Phật giáo (A matter of life and death in accordance with the
point of view of Buddhism).