marque

*** Chào mừng bạn đang ghé thăm trang web An Phong An Bình***

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

Chuyến tàu thời gian


Trầm Hương Ptt


1-
Tháng chín buồn như những cuộc tiễn đưa


Em..sân ga nhỏ muôn đời nằm đó
Anh…con tàu di chuyển mãi không thôi.
Ai biết chăng khi trời nhỏ giọt mưa thưa
Là rớt vào hồn nhau những giọt buồn chia cách.


Khi một người bước vào toa tàu, là để thương để nhớ cho người ở lại. Một cái vẩy tay là nghìn trùng xa cách, có khi là mất nhau cả một đời. Khuôn mặt lần cuối được nhìn qua khung cửa toa tàu, người ở lại cố thu giữ vào trong tầm nhớ …Cho nhau nụ cười mà đau hơn ai ngăn máu về tim.
Thời gian nơi sân ga là vội vả, là chia ly, là ngập ngừng chẳng muốn rời xa. Những cái nắm tay trong tiếc nuối, những giọt nước mắt, cố cầm giử hay mặc cho tuông chảy và lời tạ từ… không làm tắt tiếng còi tàu, không ngăn được con tàu di chuyển..
Một bóng cô đơn ngã ngã đường chiều. Kỷ niệm hồng sao bổng nhiên thành tím
Cơn gió thoảng qua, mang những giọt mưa bụi, tuy nhẹ nhưng vẫn làm ướt đẫm bờ vai, làm cay đôi mắt.
Người đi có ngoái lại , có nhớ về? Người ở lại , nhìn theo chiếc bóng tàu xa dần chẳng muốn quay lưng …còi tàu vang trong không gian buồn tênh…Sân ga nhỏ cũng buồn tênh và cô đơn. Sân ga giờ đã vắng thưa người đưa đón, nằm lặng lẽ trong ánh tà dương.


2-
Biệt ly tình thơ ngây… giờ xa như dĩ vảng.


Những tháng chín còn lại trong đời, giữa thời tiết giao mùa, không gian cuối hạ vào thu, mỗi lần có dịp đi qua một sân ga, ngang qua những con đường sắt, nghe tiếng còi tàu vọng về…lòng không khỏi bâng khuâng !!
Ở cái tuổi hoàng hôn của cuộc đời…“những ngày như lá ,tháng như mây…” tôi không còn những bâng khuâng của thời mới lớn, nhìn sân ga bến đợi và con tàu là hình ảnh cuộc chia ly trong tình cãm lứa đôi, là những mảnh tình không trọn vẹn.
Hình ảnh con tàu trong tôi, bây giờ, là những chuyến tàu đời, chuyên chở những thân phận con người …có nụ cười nước mắt, có hạnh phúc sum vầy bên những khổ đau, ly biệt ..
Bạn bè, người thân, bạn đời, con cháu là những kẻ đồng hành trên chuyến tàu đang băng về phía trước…Cuộc hành trình của một đời người, không ai dám chắc sân ga nào là điễm hẹn cuối cùng…
Thôi thì hãy vui với những người đồng hành. Mỗi lần tàu đến một ga đời nào đó là có thêm hoặc bớt những người đi... làm đầy vơi thêm hành trang ký ức vui buồn, đáng cho ta trân trọng hay để ta buông bớt cho thân tâm được nhẹ nhàng…
Tôi đã và đang đi trên cuộc hành trình của mình từ sân ga đầu, qua những bến đợi bến chờ và đến một ngày tàu cũng đến ga cuối cùng thôi.
Tôi đang ngồi trong toa, cạnh cửa sổ và ngắm cảnh vật bên đường, trong khi chuyến tàu đời vẫn êm xuôi trên đường ray. Bạn ơi... Hoàng hôn rất đẹp cuối chân mây !!!.


September 2016