marque

*** Chào mừng bạn đang ghé thăm trang web An Phong An Bình***

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018

Bình yên trong hoàng hôn



Nếu Như  


Nếu như không có tình yêu của anh khơi nguồn. 


Nếu như không có sự khuyến khích của cô bạn Lê-Thân Hồng-Khanh, tôi sẽ không trở về với thế giới văn chương để trải lòng trên từng con chữ.


Nếu như không có những ngày lang thang bên bờ biển vùng Monterey-California, cùng tình cảm hai bạn Lương Kim Loan và Lê Bá Tùng dành cho…và nếu như không có tài nghệ chụp hình tuyệt vời của anh Tùng thì đâu có bức ảnh bìa hoàn hảo.


Nếu như không có những websites đã lưu lại những bài viết của tôi.


Nếu như không có cô em gái CK miệt mài bên computer để sửa chữa, đọc lại và layout từng bài.

Và…Nếu như không có ước mơ  một ngày nào đó các cháu Averie Thiên Trang Nguyễn – Hubert, Keira Mai Anh Nguyễn, Hailey Quyên Anh Nguyễn sẽ đọc những tản mạn nầy, để hiểu tâm tình của ông bà, những người thuộc thế hệ thứ nhất đã di cư đến đây, đã xem nơi đây là quê hương. Như món quà ông bà gửi lại.


Thì quyển sách nầy sẽ không được hình thành. 


Nơi đây tôi xin gửi lời trân trọng cám ơn.


Lời Giới Thiệu


Trầm Hương Ptt và tôi là bạn của nhau đã hơn nửa thế kỷ kể từ ngày còn là nữ sinh với áo dài trắng tới trường. Cũng có những khoảng thời gian dài, chúng tôi lạc mất nhau vì nghề nghiệp, vì biến đổi thời cuộc nhưng cuối cùng, nhờ ơn trời, chúng tôi đã tìm lại được nhau khi cả hai đều sắp bước vào tuổi "thất thập cổ lai hy" và tóc đã hai màu. Mới đó mà đã mười năm rồi, mỗi người một phương trời nhưng tình bạn vẫn được gìn giữ.

Sau khi con cái đã nên người, cha mẹ đã trả xong nợ cơm áo nên có thời giờ cho chính mình để nhìn lại những bước đường mình đã đi qua, ghi lại trên giấy, coi như một chút quà giữ lại cho con cháu sau này.

Thật cảm động khi được bạn mời viết vài dòng đề tựa cho tuyển tập thơ văn đầu tay "Bình Yên Trong Hoàng Hôn" của bạn, để cùng bạn làm chuyến viễn du trên "Con tàu mùa xuân", đi qua những sân ga như những chặng đường của một đời người.

Quá khứ, hiện tại như quyện lấy nhau, trộn lẫn vào nhau khi thì êm dịu, khi thì sôi nổi, khi thì lãng mạn, khi thì hiện thực, đôi khi thấm đẫm nỗi nhớ thương lúc nói về thời thiếu nữ, thuở học trò áo trắng mộng mơ...Gia Long, Đại Học Sư Phạm, những năm tháng đầu đời bước vào nghề dạy học.

Lối viết của Trầm Hương Ptt không thể lẫn vào đâu được bởi vì với Trầm Hương Ptt, văn là thơ mà thơ cũng là văn. Thơ mới, không theo vần điệu cổ điển mà vẫn cuốn hút người đọc đến giòng cuối cùng. Đó là ưu điểm, là đặc điểm để đưa thơ văn của Trầm Hương Ptt đến tim người đọc.


Tình cảm dành cho người bạn đời, cho gia đình, cho con cháu ẩn hiện trong các bài thơ, trong những tuỳ bút đã cho thấy Trầm Hương quả là một người vợ, một người mẹ, một người bà tận tuỵ và hết lòng với gia đình của mình. Giang đôi tay như cây cổ thụ xoè cành lá, đem bóng mát cũng như hơi ấm đến cho tiểu gia đình ngày xưa và đại gia đình ngày nay.

Canada, xứ lạnh tình nồng của hiện tại; bốn mùa xuân, hạ, thu, đông với những bông tuyết trắng xoá, với những chiếc lá đủ màu, với cây cao, cành biếc, nắng hanh vàng, với những luống hoa rực rỡ trong khoảng đất trước nhà nhờ bàn tay khéo léo của chủ nhân.
Việt Nam nơi chôn nhau cắt rốn của ngày xa xưa, hai mùa mưa nắng, mộc mạc đơn sơ, có căn nhà êm ấm, có cuộc sống bình yên bên cha mẹ và các anh chị em.

Nơi nào cũng chất đầy những kỷ niệm, những thăng trầm của cuộc sống... để rồi trong vòng tay ấm áp của người bạn đời, trong tình thương yêu của các con, trong ánh mắt cùng tiếng cười hồn nhiên của các cháu nội, cháu ngoại, Trầm Hương Ptt tìm được sự bình yên trong hoàng hôn và đang tận hưởng hạnh phúc nơi tầm tay của mình.


Lê-Thân Hồng-Khanh



Lời Dẫn


Anh,

Em như dòng sông...chở phù sa thương nhớ… kể chuyện mùa đi trong tiếng gió mây. Gửi chút tình trên cỏ cây hoa lá. Nghe trong hồn một thoáng nhớ đâu đây… ”
Xuân (Trầm Hương Ptt)

Trầm Hương Ptt. đón thời gian đi bằng những lời tâm sự cùng “Anh” trong nụ cười, ánh mắt và trái tim rộng mở cùng đất trời bao dung…

Hạnh phúc hiện tại và nỗi nhớ thương ngày tháng cũ, như tiếng thở dài, như những ngậm ngùi hoà trong niềm vui nhỏ trong tuổi hoàng hôn…  


Dù thế nào đi nữa thì bốn mùa vẫn trôi theo dòng thời gian, đoá hoa thương muôn đời vẫn nở trong khu vườn trầm hương.

Xem tiếp, xin bấm vào đây